Tôi tên là Ly Na, quê Quảng Ngãi. Tôi có thân hình nhỏ nhắn và việc di chuyển không phải lúc nào cũng dễ dàng, nhưng đôi tay tôi khỏe và khéo léo. Với đôi tay ấy, tôi thổi hồn vào những mảnh vải vụn mà người khác có thể vứt đi.
Đọc thêmTôi sống ở Đà Nẵng và sinh ra đã bị khiếm thính. Trong nhiều năm, tôi thường sống khép kín, sợ khác biệt và không thể kết nối với mọi người. Một người bạn đã giới thiệu tôi đến CORMIS, và ngay từ ngày đầu tiên, tôi đã cảm thấy lo lắng và lạc lõng. Nhưng sự ấm áp và lòng tốt ở đây đã khiến tôi cảm thấy thực sự được chào đón.
Đọc thêmTôi có một cơ thể đặc biệt do ảnh hưởng của chất độc da cam: cột sống cong, thân hình nhỏ bé và chiều cao chỉ 1,3 mét. Dù gặp nhiều vấn đề sức khỏe, tôi vẫn cố gắng sống tích cực. Tôi biết đến CORMIS từ một nhóm bạn khuyết tật và quyết định tham gia để có thêm những trải nghiệm mới. Ban đầu, tôi hơi lo lắng, nhưng mọi người rất tốt bụng và thân thiện nên tôi nhanh chóng cảm thấy như ở nhà.
Đọc thêmTôi biết đến CORMIS lần đầu tiên thông qua một người bạn, và ngay từ đầu, tôi đã rất ngưỡng mộ cách mọi người có thể biến những mảnh vải vụn thành những sản phẩm hữu ích, đồng thời góp phần bảo vệ môi trường. Tôi vừa ngạc nhiên vừa cảm thấy hứng khởi khi nhận ra rằng một thứ từng bị coi là rác thải lại có thể mang nhiều ý nghĩa đến vậy.
Đọc thêmTôi tên là Nở, sống tại Đà Nẵng. Tôi đi lại khó khăn, nhưng nhờ một người bạn khuyết tật giới thiệu tôi đến Cormis, tôi đã tìm thấy một nơi tràn ngập sự ấm áp và hỗ trợ. Ở đây, tôi cảm thấy hạnh phúc khi được làm việc cùng những người chị em tốt bụng, chu đáo và luôn sẵn sàng chia sẻ với nhau.
Đọc thêm